Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

NHƯ NHƯ (39)-KHUYÊN TU ĐẠO



Ta đây không phải là ta,
Cái ta giả tạm trần lao buộc ràng.
Dễ chi gặp Ðạo vàng đến độ,
Khó chi lìa tật đố nơi thân,
Trời kia cũng bởi thế nhân,
Mà đem quyền pháp độ lần giác mê.
Người tu học muốn về tiêu chuẩn,
Phương tiện dùng cung phụng Ðạo Cao,
Tìm phương hòa hiệp với nhau,
Từ trong tâm thức sắc màu kể chi.
Có một lẽ từ bi nhẫn nại,
Thánh Thần Tiên đều phải chịu chung,
Nếu không kiên chí vẫy vùng,
Dây oan trói buộc lâm chung muộn màng.
Ðạo có lúc ẩn tàng vi tế,
Ðạo có hồi hiện thể bao la,
Ðóng khung chỉ một lòng tà,
Thiên tùng chẳng trọn rồi ra luân hồi.
Muốn có được Thiên thời Nghiêu Thuấn,
Thì nhơn hòa phải thuận trước đi,
Sầu-bi đổi lấy từ-bi,
Khiêm nhường thay thế khinh khi mạng đời.
Ðã tự nhủ con Trời tá thế,
Dụng phép mầu phổ tế quần linh,
Thì toan tu sửa thân mình,
Cho nên Thánh thiện nhục vinh chẳng màng.

Rạng danh một cõi Ðạo vàng!

NAM-THÀNH THÁNH-THẤT
Tuất thời 14 tháng 10 Canh-Tuất (12-11-1970)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét